SỞ VĂN HÓA THÔNG TIN TRUYỀN THÔNG TÂY NINH
“CUỘC THI VIẾT VỀ CUỐN SÁCH TÔI YÊU” - MÙA 2
Bài dự thi đạt giải nhất (Năm 2022)
Họ và tên người dự thi : TRẦN THUNG năm sinh : 1963
Nơi công tác: Trường Trung cấp y tế Tây Ninh
Nghề nghiệp: Bs CK cấp II- Hiệu trưởng
SĐT: 0913.739.180 Email : thungtn@gmai.com
Vừa tốt nghiệp trung học phổ thông, lớp tôi đứa đi học chuyên nghiệp, đứa vào bộ đội, đứa lo mưu sinh kiếm sống giúp gia đình, nhưng chúng tôi chung sở thích tìm đọc sách viết về cuộc chiến hào hùng mà cha, anh vừa cầm súng trải qua chiến tranh giữ nước tàn khốc và oanh liệt thống nhất nước nhà.
“ Đường mòn trên biển ” tác giả Tư Đương (Nguyễn Văn Đương), là một trong những nhà báo đầu tiên viết về cán bộ, chiến sĩ, thủy thủ làm nhiệm vụ trên tuyến đường Hồ Chí Minh trên biển – con đường huyền thoại được tạo bởi những chiến tích huyền thoại và những con người dũng cảm, gan dạ và mưu trí, được NXB Quân đội nhân dân xuất bản năm 1986.
Tìm lại trong tủ sách gia đình, dù trải qua 35 năm, bìa sách đã sờn do năm tháng, nhưng sách được tôi giữ gìn và theo tôi mãi. Sách đã giúp tôi nhiều về nhân sinh quan trong cuộc sống, trong quá trình làm việc cho đến hôm nay.
Đường mòn trên biển” cho chúng ta cảm nhận rất thật về nỗi khó khăn gian khổ cực kỳ nguy hiểm trong từng mỗi chuyến đi trên biển của đoàn tàu không số, sự hy sinh mất mát của cán bộ, chiến sĩ, thủy thủ với những mưu trí tuyệt vời, thông minh sắc sảo và dũng cảm lạ thường “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”.
Tả về biển đêm, ông cho ta cảm nhận ánh sáng các chòm sao tỏa nhiệt như thế nào qua đó ta thấy niềm tin thắng lợi, ông viết “ Đêm khuya. Những chòm sao lưa thưa, tỏa ánh sáng lạnh trên mặt biển. Ánh sáng chỉ đủ nhìn rõ bàn tay mình, nhưng cũng đủ để cảm thấy những nụ cười đang nở trên khuôn mặt khắc khổ của bạn bè ”. Với hoàng hôn biển, ông cho chúng ta thấy “…mặt trời là quả cầu lửa từ từ rơi xuống sát mép nước tạo ánh sáng huyền diệu thay đổi từng giây, đám mây lung linh như dát vàng, biển từ từ tím sẫm chuyển sang màu đen mịn màng…Từ mặt trời đến mắt người nối liền một vệt sóng lấp lánh như khảm xà cừ và để rồi một thủy thủ của chúng ta reo lên : …Kỳ lạ chưa, giây phút tận cùng của muôn màu sắc. Khi đọc đến đây, những ai có quê hương miền duyên hải biển trời xanh ngát, tôi dám chắc sẽ càng nhớ biển, nhớ quê da diết mong sớm về quê ngắm biển đêm và hoàng hôn .
Vâng, kể các bạn nghe chuyện dạo nọ, khi nghe sinh hoạt tình hình biển đảo Báo cáo viên có nhắc đến tên hòn đảo Nguyễn Phan Vinh thuộc Trường Sa. Lúc giải lao được bạn bè hỏi Nguyễn Phan Vinh là ai mà được đặt tên cho đảo ? như được chực chờ nói từ lâu, tôi trả lời một lèo : Nếu anh em mình, ai đã đọc “ Đường mòn trên biển ” sẽ biết ngay một sự kiện bi hùng về sự kiện tàu 235 rời bến Đồ Sơn chở vũ khí vào Nam ngày 27-2-1968. Khi tàu đến ngang vùng biển Nha Trang thì bị địch phát hiện. Thuyền trưởng Nguyễn Phan Vinh cho ngụy trang, chờ đêm tối vào bờ thả hàng và sẵn sàng chiến đấu. Đêm ấy, địch bao vây nhằm bắt sống tàu 235. Nguyễn Phan Vinh đã lệnh cho các thủy thủ thả khói mù, lách qua đội hình địch vào bờ. Cuộc chiến không cân sức, nhiều thủy thủ bị thương. Nguyễn Phan Vinh lệnh tất cả thủy thủ bơi vào bờ trước, còn mình ở lại cùng thợ máy điểm hỏa thuốc nổ hủy tàu . Cột lửa bùng lên dữ dội chấn động cả vùng biển, hất tung một nửa thân tàu lên triền núi Bà Nam.
Thuyền trưởng Nguyễn Phan Vinh và đồng đội đã chiến đấu và dũng cảm hy sinh. Tôi vanh vách xong và thầm nghĩ “ ..đọc sách để tích lũy chút vốn liếng lịch sử cũng làm cho bạn bè có chút nể phục phải không nè”
Mỗi chuyến đi của đoàn tàu không số, tác giả cho ta thấy mỗi lớp sóng, mỗi hòn đảo, mỗi cửa biển, khe lạch đều được chứng kiến sức mạnh của ý chí giải phóng miền Nam, chứng kiến trí tuệ và tài năng, tinh thần gan góc táo bạo phi thường, sự đoàn kết nhất trí muôn người như một của quân và dân ta, sự dũng cảm mưu trí giúp chúng ta bình tĩnh vượt qua và giữ vững niềm tin, giành lấy thắng lợi.
Khi viết về tai họa hết dầu giữa biển! bắt đầu dòng trên cùng, tác giả bất ngờ viết “ Con người tầm thường, đứng trước tai biến thường suy nghĩ cứu lấy bản thân trước đã. Anh em thủy thủ của chúng ta đã vượt lên được những suy nghĩ bản năng đó. Trong gian nan họ càng tin nhau, cùng nhau phấn đấu. Trong tình huống như tuyệt vọng này, họ vẫn tiếp cho nhau niềm hy vọng.”
Kết thúc ký sự của mình, ông viết“ Đường mòn trên biển huyền thoại cùng Đường Trường Sơn- Đường Mòn Hồ Chí Minh mãi mãi đi vào lịch sử của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của dân tộc Việt Nam như một kỳ tích của thế kỷ XX ” cho ta thấy sức mạnh ý chí giải phóng miền Nam, chứng kiến trí tuệ, tài năng, tinh thần gan góc táo bạo phi thường, sự đoàn kết nhất trí muôn người như một của quân và dân ta.
Tôi thầm cảm ơn ông đã cho tôi biết say mê đọc sách từ đó đọc những ký sự về chiến tranh của quân dân ta.
Tháng bảy năm nay ngồi cảm nhận về tác phẩm của Ông, tôi càng xúc động được biết bốn năm trước Ông đã an nghỉ cõi vĩnh hằng vào một ngày tháng 7 năm 2018. TÔI NHỚ ÔNG !
|